Hoàn Khố Thế Tử Phi (Tây Tử Tình) Quyển 3 - Chương 25 : Liếc mắt đưa tình: Edit: LiênBeta: Leticia Hiếu Thân Vương nghe vậy mồ hôi nhỏ giọt trên trán, rơi xuống mặt đất, trong điện yên lặng, tất cả mọi người nhìn về phía Lãnh Thiệu Trác.Lãnh Thiệu Trác ngẩng đầu nhìn Thất công chúa một cái, Thất công Khương Thành vỗ tay lên trán, liếc mắt nhìn cô. Không ngờ qua bao năm cô vẫn đãng trí, có thể quên việc con mình ở đây như vậy. Nhưng điều Điềm Điềm nói rằng Khương Thành là chồng cô, vậy không lẽ… Tư Quân là con ruột của anh sao? "Tôi… tôi xin lỗi." "Để tôi dỗ thằng bé." Không biết từ đâu Khương Thành lại dám nói câu như thế với cô. Kiều Tâm Uyển giúp Trầm Thành ngồi tựa lưng vào đầu giường, ánh mắt đảo qua người anh, trên trán băng một vòng băng gạc, cánh tay bị cố định trên vai. Chân cũng bị quấn lấy hai vòng băng gạc, nhìn có vẻ rất chật vật. Lại còn bị thương rất nặng. "Doạ em rồi hả?" Ngoại truyện 01: Một ngọn lửa nhỏ đốt cháy cả cánh đồng hoang Chương 45: Thật sự không phải là liếc mắt đưa tình. Dịch: CP88. Mang đi nơi khác không xin phép không sao nhưng vui lòng ghi rõ tên dịch giả hoặc dẫn link. Đây là sự tôn trọng tối thiểu bạn nên làm dành CÁC Xiaomi bộ truyện được công chiếu POCO F4 vào tháng tư với F4 GT, bây giờ công ty đang mở rộng gia đình với POCO F4 5G.Mô hình mới sẽ đi kèm với một chipset tầm trung cao cấp của Qualcomm, màn hình AMOLED 120Hz và sẽ được tiết lộ vào thứ năm tới (23).. Việc tiết lộ ngày công bố của mô hình được đưa ra Vay Tiền Trả Góp 24 Tháng. Tác giả Kiều Diêu Thể loại Ngôn Tình, Nguồn Trạng thái Full Văn án Mục Tế Vân – phó giáo sư đại học Nam Đại, học vấn uyên bác, chính trực nghiêm túc. Sở Chiêu Chiêu – học bá của học bá, tài đức vẹn toàn, khiêm tốn lễ phép. Tối nọ, tại quán bar Giang Thành. Sở Chi&eci ... Edit HannaBeta HeulwenTruyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Tại Thúy Trúc Uyển. Minh Trăn đang dạy dỗ mấy vị tiểu thư Tiết gia, Tiết phu nhân canh giữ bên cạnh, chỉ sợ các cô nương lại bị ăn đánh. Lưu ma ma vội vàng chạy tới, bẩm báo là người Khổng gia đã đến tới cửa, muốn trả lại sính lễ mà Tiết gia đã đưa. Năm đó, Tiết Thành là con thứ của thiếp thất trong Tiết gia, ở trong quân lăn lê bò lết, cuối cùng bò đến vị trí lãnh tướng, dẫn theo Tề quân đại sát tứ phương, lập được chiến công hiển hách, thiếu niên anh hùng nổi danh khắp toà thành. Tề vương càng thêm ưu ái trọng dụng hắn, ban thưởng vô số. Các danh gia vọng tộc trong kinh thành đều có ý muốn kết thân với Tiết gia, các bà mối đến nhiều đến mức sắp đạp vỡ bậc cửa Tiết gia. Mãi đến khi, trong một trận chiến với Ngô quốc, địch mạnh ta yếu, Tiết Thành dẫn dắt toàn quân ra sức chém giết, sau vô số thương vong, cuối cùng cũng thắng, nhưng là thắng thảm. Cũng trong trận chiến này Tiết Thành mất đi cánh tay phải. Một tướng quân bị cụt tay thì còn đâu cho tương lai với tiền đồ rộng mở? Mất đi cái danh thiếu niên anh hùng, chẳng qua Tiết Thành cũng chỉ là con thứ trong gia đình Thượng thư, hiện giờ còn là một kẻ tàn phế. Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn ra đây việc nhà của Tiết gia, Minh Trăn nên lảng tránh. Cho dù chỉ vì thể diện của Tiết Thành thì việc này cũng nên càng ít người biết càng tốt. Nhưng trong lòng Tiết phu nhân đã sớm bất mãn với đứa con thứ xuất mà dám bộc lộ mũi nhọn, hiện giờ bà chỉ ước gì người khắp thiên hạ đều tới xem Tiết Thành bị chê cười. Vì thế tất cả mọi người tụ tập trên đường còn Tiết phu nhân mở cây quạt che miệng, ra vẻ kinh ngạc mà nhìn người Khổng gia nâng một rương lại một rương sính lễ tiến vào. Tin tức Khổng gia muốn từ hôn nhanh chóng lan truyền khắp kinh thành. Bá tánh trong thành trà dư tửu hậu đều sôi nổi bàn tán, cũng đều cho rằng, từ lâu Tiết Thành đã không phải Tiết tướng quân năm đó có tiền đồ như gấm, người Khổng gia có thể nhẫn nhịn cho tới ngày hôm nay mới đến từ hôn, cũng coi như là tận tình tận nghĩa. Mặc dù ngay từ đầu Khổng gia là người chủ động leo lên bám vào mối hôn sự này. “Phu nhân, mối hôn sự này xem ra... Vẫn là thôi đi. Tiểu thư nhà ta đúng là vô duyên với quý công tử, lúc trước bởi vì…… Bởi vì công tử bị thương nên mới mãi kéo dài không làm. Hiện giờ……” Khổng gia chỉ phái một ma ma quản sự tới, bà ta tỏ vẻ khó xử, nhưng lời trong lời ngoài đều đang châm chọc Tiết Thành của hiện tại. Mấy tiểu thư Tiết gia tránh sau bình phong, quay mặt nhìn nhau. Minh Trăn vẫn đứng thẳng tắp, lặng lẽ vò nát chiếc khăn trong tay, sắc mặt càng thêm lạnh băng. Từ đầu đến cuối Tiết Thành đều không xuất hiện. Nửa đêm, Tiết Thành cầm theo kiếm đi ra sân, bỗng nhiên ngây ngẩn cả người. Trên cây không có ai. Nàng hôm nay không tới. Tiết Thành luyện một hồi lâu, trên cây cũng không hề có động tĩnh. Hắn thường xuyên dừng lại nghỉ ngơi, vừa điều chỉnh hơi thở vừa nhìn chằm chằm cây đại thụ kia. Tiết Cửu tiến vào từ tường ngoài, phá vỡ dáng vẻ trầm tư của hắn. “Chủ tử, sính lễ đã nâng trở lại nhà kho.” “Tất cả đồ vật đều trả về rồi à?” “Đúng vậy.” Tiết Thành đứng dậy thu kiếm, rời khỏi sân. Năm đó, khi còn ở tuổi niên thiếu không hiểu chuyện nên cho rằng, chuyện đính hôn là phải chung sống cả đời với vị cô nương kia. Vì thế, mặc dù chưa từng gặp qua cô nương kia, hắn cũng đem tất cả đồ vật trân quý mà bản thân sở hữu bỏ vào trong rương làm sính Cửu đi theo Tiết Thành vào nhà kho, thấy biểu tình của hắn nghiêm túc, đông ngó tây tìm, từ góc xó xỉnh tìm ra một con gao dăm, xoa xoa bụi bẩn. Tiết Cửu “…… Chủ tử, ngài tới đây chỉ vì tìm con dao găm nát này hả?” Tiết Thành lạnh lùng nói “Ngươi bị mù hả? Con dao găm này làm bằng xương thú, chém sắt như chém bùn, trên đời này tìm không thấy……” Lời còn chưa dứt, hai người cảnh giác mà liếc nhìn nhau, nhanh chóng trốn lên trên xà nhà. Một bóng người lén lút mà trộm đi vào. Nghe được tiếng hít thở quen thuộc, Tiết Thành “……” —— Hoặc là nhìn lén người, hoặc là đi trộm đồ, sao cô nương này lại làm như thế? Minh Trăn lén lút lẻn vào nhà kho, tay chân nhẹ nhàng đi vào. Tiết Thành thấy nàng mở ra mấy cái rương, đều không tìm được đồ vật mà nàng muốn, nhưng vẫn vô cùng cố chấp, lại tiếp tục mở rương tiếp theo. Cuối cùng, hắn nhìn thấy nàng tìm được đồ vật bên dưới một cái rương nhỏ. Minh Trăn vừa tìm thấy một góc giấy thì biết đây là thứ mà nàng muốn tìm, nàng cẩn thận nhặt trang sức đang đè ở mặt trên ra, nhẹ nhàng cầm lấy tờ giấy. Tiết Thành thấy nàng chỉ lấy tờ giấy kia, sau đó lại cẩn thận đặt các đồ vật khác trở lại vị trí cũ. Nàng đi đến dưới ánh nến, thật cẩn thận mà mở tờ giấy kia ra. Tiết Thành nhìn thấy tờ giấy kia thì lập tức ngây người. Đó là khi hắn tuổi trẻ khí phách hùng hổ, ngay trên triều đình viết xuống hôn thư trước mặt Bệ hạ. Việc này oanh động toàn bộ kinh thành, trở thành một giai thoại, mỗi người đều nói hai nhà Tiết-Khổng liên hôn là duyên trời tác hợp, Tiết tướng quân tình sâu vô tận. Thật ra, vì hắn bị Tề Vương cười nhạo, rất không phục nên muốn thể hiện trước mặt mọi người. Đúng lúc lại có người đề nghị viết hôn thư, hắn thuận việc mà làm. Nếu không phải nhìn thấy Minh Trăn lấy ra tờ giấy này thì chính hắn cũng đã quên mất chuyện này từ lâu rồi. Vì sao nàng muốn tìm tờ giấy này? Với lại hắn là một võ tướng, chữ vô cùng xấu. Minh Trăn nhìn chằm chằm vào tờ giấy kia, đôi mắt bất giác đỏ lên, từng giọt từng giọt nước mắt rớt xuống. Tiết Thành đứng trên xà nhà, nhìn thấy nàng nhìn chăm chú vào tờ giấy kia thì đột nhiên lại bắt đầu khóc, hai mắt trợn tròn nhìn nàng, trong lòng nổi lên một cơn hoảng loạn. Tiết Cửu thò đầu qua, nhỏ giọng nói “Chủ tử, Tiết Cửu nói không sai.” “Hóa ra Minh cô nương này thật sự ái mộ người.” ง •̀•́งง •̀•́งง •̀•́ง - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot, truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau tương tự như các nền tảng đọc truyện lớn nhất hiện nay như Nettruyen, SStruyen, truyenyy, truyenfull, dtruyen. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị. Liên kết hữu ích Phim sex không che Sextop1 LIÊN HỆ VỚI CHÚNG TÔI 49 Nguyễn Hoàng, Mỹ Đình, Nam Từ Liêm, Hà Nội, Việt Nam [email protected] 0967027999 Copyright 2021. All rights reserved Trạm 27Chiều nay hiệu suất làm việc của Sở Chiêu Chiêu rất thấp, lại vì là thứ sáu nên đồng nghiệp đều dần dần về hết, chỉ còn mỗi Sở Chiêu Chiêu ở công ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, vòm trời bên ngoài đã là một mảnh đen tuyền. Làm xong hết mọi việc, Sở Chiêu Chiêu xoa xoa bả vai mỏi nhừ rồi chuẩn bị viết nhật ký công tác của ngày hôm nay. Bỗng nhiên, phía lối đi truyền đến tiếng bước chân nặng nề, Sở Chiêu Chiêu tỉnh này rồi ai lại đến công ty?Cô chầm chậm quay đầu lại nhìn, bóng dáng một người đàn ông dần dần hiện ra Giám đốc Hà, Hà Quốc ta là người đứng đầu của bộ phận Phát triển, xuất thân từ một doanh nghiệp nhà nước, tác phong làm việc mang đậm thói quan liêu, người trong bộ phận Phát triển đều rất không ưa ông ta. Thấy ông ta quay lại công ty vào này, Sở Chiêu Chiêu cảm giác không được tự nhiên, cô sợ Hà Quốc Hoa sẽ nhắc nhở về vấn đề hiệu suất làm việc của đến cũng đã đến, Sở Chiêu Chiêu vẫn nên đứng dậy chào hỏi một tiếng “Giám đốc Hà, sao muộn rồi giám đốc còn đến công ty vậy ạ?”Hà Quốc Hoa giật bắn mình, nhìn lại thấy Sở Chiêu Chiêu, ông ta lập tức thở phào, “Ôi trời, tôi còn tưởng là ai chứ, cô là… sao muộn rồi cô còn ở công ty?”“Tôi còn chút việc chưa làm xong ạ.”Hà Quốc Hoa chậm rãi đi đến bên cạnh chỗ cô ngồi, “Ồ, vậy à… Đúng rồi, tôi nhớ rồi, cô đến đây thực tập… để tôi tính xem nào, gần ba tháng rồi, sắp tròn một quý đấy, cảm thấy thế nào?”Sở Chiêu Chiêu nói “Dạ khá tốt.”“Công ty chúng ta nổi tiếng với cường độ làm việc cao, cô có tiếp nhận nổi không?”“Vẫn ổn ạ, bình thường chị Đồng Đồng rất chiếu cố tôi.”Hà Quốc Hoa mỉm cười, ánh mắt thầm đánh giá Sở Chiêu Chiêu từ trên xuống dưới, “Nhìn không ra được một cô gái nhỏ bé như vậy lại có thể chịu nổi áp lực đấy.”Sở Chiêu Chiêu cùng ông ta nói chuyện phiếm đôi ba câu, rồi mới nhớ ra “Giám đốc Hà, sao giờ này rồi giám đốc còn quay lại công ty ạ?”Hà Quốc Hoa chỉ vào phòng làm việc của mình nói “Tôi để quên đồ trên công ty, phải quay lại lấy.”Ông ta vừa nói vừa đi về hướng phòng làm việc, đi được hai bước, ông ta quay đầu lại hỏi Sở Chiêu Chiêu “Tháng tới có buổi kiểm tra đánh giá thực tập rồi, cô thấy cơ hội được giữ lại của mình cao không?”Sở Chiêu Chiêu sợ nhất là trả lời mấy câu hỏi như vậy, cô sắp xếp từ ngữ cho thích hợp rồi mới dám nói “Tôi đã cố gắng hết sức mình rồi, chỉ không biết như vậy đã đạt được đến tiêu chuẩn của công ty chưa.”Hà Quốc Hoa cười “Cô qua đây với tôi.”*Trong phòng bao, Mục Tế Vân lơ đễnh nhìn chằm chằm hai con tôm trên con tôm một to một nhỏ khá tương xứng, được bày đối mặt nhau giống như hai người đang bái đường.“Tế Vân… Tế Vân.” Mục Tế Trạch thấp giọng gọi anh, “Ông ngoại đang nói chuyện với cậu đấy.”“Hả?” Mục Tế Vân thoắt ngẩng đầu lên, “Ông ngoại nói gì ạ?”Ông cụ Kỳ âm thầm trừng mắt nhìn Mục Tế Vân, “Tôi hỏi anh bao giờ thì khai giảng.”“Ồ. Ngày bốn tháng chín ạ.” Mục Tế Vân nói. “Vậy thì vừa tốt.” Ông cụ nói với Lưu Tư Hà, bố của Lưu Đồng “Xem thử khi nào Đồng Đồng có kỳ nghỉ phép, sắp xếp cho bọn trẻ chúng nó đi chơi với nhau.”Ông Lưu nghiêng người qua hỏi Lưu Đồng, cô cúi đầu ngại ngùng mỉm cười “Con sẽ về xin chỉ thị của sếp.” Mục Tế Vân khó hiểu nhìn ông ngoại của mình, thấy ông chẳng mảy may để ý gì đến mình anh liền nhìn sang Hồng gẩy gẩy chiếc vòng tay, nhàn nhạt lên tiếng “Tế Vân tuy là đang trong kỳ nghỉ nhưng thằng bé vẫn có công việc bận rộn, không thể nhất thời mà định được thời giờ đâu. Bố, bố cũng đừng cứ mãi làm chủ mọi việc của bọn trẻ thế.”Bà vừa dứt lời, Lưu Đồng lập tức thấy xấu nữ thường rất nhạy cảm, cô cảm thấy mẹ của Mục Tế Vân dường như không hài lòng về mình. Hơn nữa bà cũng không chừa lại mặt mũi cho thế lúc bà nói ra lời này, trong lòng Lưu Đồng không tránh khỏi mất trước Mục Tế Trạch từng nói với cô, mắt nhìn của bà rất cao, trước giờ chưa từng chấp nhận bất kỳ người bạn gái nào của Mục Tế Vân. Từng có một cô gái giành được cả giải thưởng Hắc Trì danh giá cho vũ công mà bà cũng không nhìn lọt đó nghe được những lời này, Lưu Đồng còn có một sự mong đợi kỳ lạ. Cô vô cùng tự tin về bản thân mình, cô có học vấn cao, có cả nhan sắc tướng mạo, năng lực trong công việc lại xuất sắc ưu tú, chắc chắn sẽ nhận được sự công nhận của một nữ cường nhân như Kỳ ngờ…Đúng lúc này, điện thoại của Lưu Đồng đổ chuông, cô đứng lên ra ngoài nghe máy cũng là để hóa giải bầu không khí gượng Đồng vừa đi ra, bầu không khí trong phòng bao trầm xuống nhanh cụ Kỳ cảm thấy con gái không chừa chút mặt mũi cho ông, nhưng lại không thể ở trước mặt người ngoài mà phát cáu, cho nên sắc mặt ông bây giờ trông rất khó Tế Vân nhìn mà buồn cười, anh thân là đương sự vẫn còn chưa lên tiếng, cứ ù ù cạc cạc bị lừa đến dùng bữa cơm này, mà hai người lại vì chuyện của anh mà bắt đầu đối phó nhau.“Chú Lưu, ông ngoại, con xin phép đi rửa tay một lát.” Mục Tế Vân đứng dậy xin cụ Kỳ nhìn anh, lạnh giọng nói “Đi nhanh rồi về.”Mỗi lần sắp xếp cho anh làm quen với cô gái nào, là y như rằng anh đi rửa tay cũng phải nửa tiếng mới quay về.“Vâng.” Mục Tế Vân gật đầu, mỉm cười đi ra ngoài.*Trên hành lang, giọng nói nôn nóng của Lưu Đồng vang lên.“Cần gấp trong nửa tiếng à?”“Tôi có sao lưu lại, nhưng đã để ở công ty rồi, bây giờ có không bị tắc đường thì trong vòng nửa tiếng cũng không về kịp.”“Như vậy đi, tôi sẽ gọi điện hỏi thử trong công ty còn người không.”Điện thoại vừa ngắt kết nối, Lưu Đồng nghĩ ngay tới Sở Chiêu Chiêu, cô là người duy nhất trong Bộ phận Phát triển có khả năng vẫn đang còn ở công ty tăng rồi có một khách hàng nước ngoài gọi điện cho cô, nói sắp đến giờ họp nhưng lại làm mất văn kiện quan trọng của sản phẩm, cần rất gấp. Lưu Đồng nhớ là cô đã lưu tệp đó lên màn hình chính của máy tính, bây giờ cách nhanh nhất là hỏi thử ở công ty còn ai gọi cho Sở Chiêu Chiêu, lần thứ nhất không ai bắt máy, phải đến lần thứ hai mới có người nghe.“Alo, Chiêu Chiêu à, em còn ở công ty không?” Lưu Đồng vừa hỏi xong, đúng lúc Mục Tế Vân từ phòng vệ sinh bước ra, anh gật đầu với Lưu Đồng rồi đi ngang qua người thấy hai chữ “Chiêu Chiêu”, anh bất giác đi chậm lại.“Em còn ở đó là tốt, bây giờ em vào văn phòng chị bật máy tính lên, mật khẩu là 76985431, trên màn hình có một tệp đề là Trí Thắng bên trong có một thư mục là Văn kiện bản pdf’, em nhìn thấy chưa?”Nửa giây sau, Lưu Đồng lại nói tiếp “Đúng rồi, bây giờ em gửi file đấy qua điện thoại cho chị đi.”“Ừ, được rồi.”Xử lý xong công việc, Lưu Đồng đang chuẩn bị tắt điện thoại thì trong đầu cô xoẹt qua một thứ gì đó, “Chiêu Chiêu, sao giọng em lạ vậy? Em khóc à?”“Không sao ư? Chị thấy giọng em không giống bình thường, có phải ốm rồi không?”Lưu Đồng nghe câu trả lời của Sở Chiêu Chiêu mà trong lòng dấy lên một tia hồ nghi.“Ồ, vậy à…mà sao muộn rồi em vẫn còn ở công ty?”“Chiêu Chiêu, em đừng tăng ca muộn như vậy, công việc không gấp, cuối tuần em về làm cũng được.”“Vậy nhé, nhớ về sớm một chút, trời tối rồi, em ra về chú ý an toàn.”Tắt điện thoại, Lưu Đồng chợt phát hiện Mục Tế Vân đứng cách cô một khoảng không là…. đang đợi cô?Lưu Đồng vuốt vuốt tóc mái, nói “Sao anh còn chưa vào?”Mục Tế Vân mấp máy môi, ánh mắt khẽ động, cuối cùng chỉ nói “Ra ngoài hít thở không khí.”Hai người đi vào phòng bao thì thấy ông cụ Kỳ và ông Lưu đang nói chuyện hăng say, người khác chen vào không Thanh Thụ là cựu viện trưởng Học viện Mỹ thuật của Nam Đại, đã về hưu được vài năm, vì thế mà tính khí có chút cổ quái đặc trưng của một nghệ thuật gia. Còn Lưu Tư Hà là một giáo sư chuyên ngành Tài chính, lại có hứng thú nghiên cứu về mỹ thuật, hai người họ có điểm chung, trò chuyện vô cùng Tế Vân nghĩ, còn nói là sắp xếp xem mắt cho mình, là dịp cho bọn họ hội ngộ thì Lưu Đồng ngồi được một lúc, trong lòng cứ bồn chồn không lẽ là do giác quan thứ sáu của phụ nữ nhạy cảm, cô cảm thấy Sở Chiêu Chiêu nhất định là xảy ra chuyện gì phút trôi qua, cô không thể tiếp tục ngồi đây nữa, cô đứng dậy nói “Bố, ông Kỳ, cô Kỳ, công ty con có chút việc, con xin phép đi trước.”Tất cả mọi người ngồi đây, trừ Mục Tế Vân ra thì ai cũng kinh ngạc nhìn cô.“Bây giờ sao? Gấp vậy à?”Lưu Đồng gật đầu, “Vâng, rất gấp ạ.”Ông cụ Kỳ có chút bất mãn mà ông Lưu cũng tỏ ra không vui.“Hôm nay là thứ sáu, còn có việc gì gấp mà phải quay về lúc này chứ…”Lưu Đồng không biết nên trả lời thế nào, đang lúc cô do dự thì Mục Tế Vân đột nhiên lên tiếng “Con đưa cô ấy đi.”Lúc này thì ông cụ Kỳ liền vui vẻ trở lại, “Được, con đưa Đồng Đồng đi đi, đi đường nhớ cẩn thận.” Kiều Diêu Hiện Đại Ngôn Tình Hoàn thành 69 Chương 4 Đề cử 535 Lượt đọc Mục Tế Vân là bổn hệ giáo thụ, học thức uyên bác, đứng đắn nghiêm túc. Sở Chiêu Chiêu là giáo cấp học bá, nhân phẩm học vấn đều ưu tú, khiêm tốn có lễ. Mỗ thiên, Giang Thành quán đêm. Nùng trang diễm mạt Sở Chiêu Chiêu trước đi làm, gặp Mục Tế Vân, hắn trong tay kẹp điếu thuốc, áo sơmi nút thắt cởi bỏ tam hạt, nghiêng dựa ở trên sofa, phong lưu lang thang. Từ đây, Sở Chiêu Chiêu giống như bị theo dõi. Môn bắt buộc là hắn, chọn môn học khóa là hắn, liên luận văn tốt nghiệp đều là hắn. Trong ngoài không đồng nhất đại học giáo thụ VS hai phó gương mặt nữ sinh viên Nội dung nhãn Đô thị tình duyên Tìm tòi mấu chốt tự Nhân vật chính Sở Chiêu Chiêu, Mục Tế Vân ┃ phối hợp diễn ┃ cái khác

liếc mắt đưa tình truyện